Trang

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2021

Sự tha thứ

 "Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha" Đây chính là câu lời Chúa đầu năm của mình. Khi nhận được câu này mình đã gọi điện thoại cho người mình giận nhất để chúc tết, sau đó nói với Người rằng con đã làm theo ý Người. Nhưng vẫn chưa có gì xảy ra hết. Trong suốt năm đó mình vẫn nhìn lên câu đó và tự hỏi còn ai mình chưa tha thứ cho họ không, và mình đã cầu nguyện cho cả người ghét mình, nói lời xin lỗi với họ trong thâm tâm mình vì đáng ra mình không nên làm cho họ giận mình. Nhưng vẫn không có gì xảy ra hết. Nhiều lần, mình không biết điều này có ý nghĩa gì.


Mình đã có 1 giai đoạn mình rất bình an chừng 10 ngày trong "chặng 40 ngày mùa chay" mình gọi như vậy. Trước đó mình có ý tưởng thực hành 40 ngày trong hoang mạc ở Chúa Giesu, 40 ngày của Mose.. dù mình không giữ được trọn 40 ngày này, nhưng cảm giác vui như chưa bao giờ vui ấy đã đến. Rất thích. Sau 10 ngày đó mình trở lại cuộc sống bình thường, hết vui, cái cảm giác đó mình rất muốn trở lại và mình đi tìm đó thêm 10 tháng sau đó. Khi trở lại cuộc sống như cũ thì Lời Chúa trên tường vẫn làm mình tự hỏi: còn ai mình vẫn chưa tha thứ để bình an này được thường trực không? ..

Mình tìm kiếm câu trả lời cho mình và mình đã quyết định dành thời gian cho mình, bơ tất cả những thứ khác đi. Mình thiền, mình cầu nguyện, làm đủ mọi thứ để và cố nghĩ xem còn ai mình chưa tha thứ để được tha thứ. Khi mình tịnh tâm, khi mình là người quan sát mình, suy nghĩ mình thì người làm nên tất cả sự lộn xộn này không ai khác là mình. Mình học cách hoà hợp với mình, chấp nhận, tha thứ, yêu thương mình.
Nếu có 1 loại người thương người dễ hơn thương thân, tha thứ cho người dễ hơn tha thứ cho bản thân thì mình thuộc nhóm đó. Khi ngồi ráp lại câu chuyện từ nhỏ đến giờ mình, mình biết rằng đã có sự sắp đặt chỉ dẫn từ rất lâu rồi mà mình đã bỏ qua. Mình mất chừng 16 năm để đáp lại. Duy chỉ có điều dám tha thứ cho bản thân và tự thương mình là mình vẫn chưa làm. Và đó là cửa ngõ cuối cùng để mình bước ra. Lúc đó mình đã hỏi mình là ai mà có Người đã thương mình vô điều kiện và luôn tha thứ như Giesu? Bất giác mình xúc động như chừng mình hiểu luôn được câu trả lời, khoảnh khắc đó mình chợt hiểu về tình yêu vô điều kiện.
Nếu có bạn nào cảm thấy mình hiền lành thế, dễ thương thế, tốt bụng thế mà vẫn chưa mãn nguyện về mình hãy thử đặt câu hỏi là: Mình đã tha thứ cho mình chưa? Mình đã yêu thương bản thân mình thật sự chưa? Có thể đó cũng là 1 cửa ngõ cuối cùng của bạn trên chuyến hành trình này. Mở cánh cửa đó, mở ra bằng sự tha thứ, yêu thương chính mình để biết mình thật sự là ai rất đáng để trải nghiệm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét