Trang

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

"Tên phản bội" ta đã nhìn thấy ngươi!




Khi con người ta quay lại với chính mình, đi trong bóng đêm của chính mình người ta nhận ra mình chưa thật sự hiểu biết về mình. Chúng ta nhận ra trước đây mình ở trong cái mình gắn cho mình, chứ chưa phải mình thật sự. Sự cam đảm đối diện lại với bản thân là đi qua lớp màn ấy, đối diện lại với sự bất toàn, yếu đuối. Khi lấy ra khỏi mình cái màn che ấy, không còn cái gì che đậy cho sự yếu đuối nữa ta sẽ là chính ta.

Ta chẳng cần cái tôi để bảo vệ, để che lấy mình, để bảo vệ nhưng không phải bảo vệ, vùi lấp trong vai trò bảo vệ. Cái tôi luôn tìm cớ để nó tồn tại, cái cớ đó thường là:
"bạn chưa đủ tốt",
"bạn cần tôi bảo vệ bạn",
"bạn cần được đánh giá đúng",
"bạn đáng được coi trọng hơn",
"tôi sẵn sàng ăn miếng trả miếng cho ai đụng vào bạn",
"đừng để ai ức hiếp bạn",..

Lý do nào cũng phải lẽ cả. Bởi, xưa nay ta tự đóng khung mình trong 1 cái hộp nhỏ mà tự huyễn hoặc mình, ta biết ta vậy là đủ rồi, ta biết người thân ta vậy là đủ rồi. Cái khung đó là cái tôi, là cách ta nhìn cuộc đời này bằng những kiến thức, nhìn bằng các giác quan, kinh nghiệm, những định kiến hạn chế. Ta không mảy may tự chất vấn mình vì cũng thấy ai cũng vậy cho đến khi ta không thấy hạnh phúc nữa, và bắt đầu thấy sự trống rỗng và ngột ngạt với chính mình. Ta bắt đầu đặt câu hỏi và đi tìm lời giải đáp..
Ôi! Lạy Chúa, một mình con sao có thể lội ngược dòng?
Lạy Chúa một mình con sao có thể chiến đấu với ba thù. Lạy Chúa mến yêu xin cho con được ở cùng Ngài, cậy dựa vào Ngài để con lội ngược dòng đến với Người.

Maria Hồng Phúc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét