Nằm lặng im trong đêm nhìn vào bên trong mình. Come on!
Bạn thấy những nỗi sợ, lo lắng
nào, bất an nào, thấy mình đang đau ở đâu?
Đã bao lâu rồi bạn không để tâm
đến mình 1 cách thật sự? Bạn có đang vui không?
Nếu tẩy trang sạch sẽ, bỏ hết
tất cả nữ trang, áo quần sang trọng, vật chất đắt tiền ra khỏi mình; khi bạn
trơ trọi như thế, bạn thật sự có gì, giá trị thật của bạn ở đâu?
Bạn là ai?
Bạn có đang oán trách, tức giận
ai không?
Tại sao mình thông minh thế,
giỏi giang thế mà vẫn khổ sở thế? Tại sao mình hiền lành thế mà cứ gặp chuyện
gì đâu không? Bạn thấy cái gì đó sai sai không?
Chúng ta không vui, không an yên
với chính mình đã không đúng rồi bạn ạ!
Mỗi người có 1 trở lực, mức độ
nặng nhẹ khác nhau. Chúng ta mất 17 năm để tạo dựng nhân cách và mất cả đời để
điều chỉnh lại nó, hoặc sớm hơn rất nhiều phụ thuộc vào sự sẵn sàng của bạn.
Chúng ta ở trong môi trường hoạt
động liên tục, không thể bỏ mọi thứ tìm nơi thanh tịnh để tu thân, nói buông là
buông được.
May mắn là vẫn có giải pháp cho
bạn đây!
- Dậy sớm hơn 1h mỗi ngày, dành một giờ đó
cho bạn.
- Bắt đầu mỗi ngày bằng lòng
biết ơn, biết ơn ba mẹ, cơ thể mình, không khí mình đang thở, chiếc giường đã
nâng đỡ giấc ngủ đêm qua. Bất cứ điều gì bạn thấy cần biết ơn và biết ơn Đấng Tạo Hóa đã tạo ra bạn ở đây vào lúc này.
- Ngồi tập trung
vào một điểm cố định, giữ cho nình bình tâm, nếu có suy nghĩ nào chạy trong đầu thì chỉ biết nó thôi chứ ko diễn giải, không can thiệp, thì tự nó biết mất; trong 15 phút. Sau khi đã quen
tăng dần lên 30p/ngày.
- Hãy cầu nguyện, đưa ra lời
thỉnh cầu để giải quyết vấn đề hiện tại của bạn (dùng lời lẽ thật đẹp) + sự tin
tưởng.
- Mở cửa sổ cảm thấy mình được
làm mới, tinh khôi trong nắng mai. Bạn có thể tưới 1 cái cây bằng sự dịu dàng
của bạn.
Bạn có thể dành thêm 1h nữa vào
buổi tối cho bản thân mình. Nhưng, hãy dành cho mình ít nhất 1h/ 1 ngày với
chính mình, lắng nghe mình. Bạn có thể làm 1 cái morning & night routine tự
self-love để giữ mình có kỷ luật với điều này. Khi bạn thấy yêu thương trở nên
dễ dàng thì bạn sẽ không sợ hãi nữa. Cảm thấy cuộc sống là nơi an toàn để sống
lúc đó bạn yêu người khác mà không sợ người ta là tổn thương bạn. Bạn luôn có
đủ đầy yêu thương, năng lượng để cho chính mình, người khác và việc bạn đang
làm.
Chắc chắn ai cũng phải đi qua bóng tối để thấy ánh
sáng. Quá trình chuyển đổi này nhẹ nhàng, hay đau đớn là do bạn lựa chọn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét