Ông ấy như vị cảnh sát đi qua đi lại trên trời quan sát xem ta có phạm tội không để lấy baton đánh vào mông, đổ lửa từ trời xuống hay làm cho mặt đất nhấn chìm trong đại hồng thủy. Khi ta biết vâng lời thì được cứu rỗi nếu không bị trừng phạt? Vậy khi ta không làm tốt thì ta mất hết tình thương và ân sủng?
Cha của con, mỗi khi con dành thời gian ở lại với Người thì Người mở lòng con, cho con những trí hiểu nó thôi thúc con phải viết nó ra. Những gì con viết ra đây sẽ khôn ngoan hơn những gì con đang cố gắng sống. Xin cho những yếu đuối của con, điều chưa chu toàn được không làm phiền lòng người anh em của con.
Thứ Hai, 21 tháng 12, 2020
Ta có một ông Chúa trong lòng như thế nào?
Có thể ai đó cần một người giám sát để ta đi đúng quỹ đạo để có kỷ luật, để cuộc sống mình chuẩn mực; có người lại hay phạm lỗi, mặc dù bắt đầu từ động lực tốt lành. Mà cứ gây chuyện là bị phạt bằng nhiều cách khác nhau, và họ đã không được người lớn lắng nghe trong một thời gian dài.
Đến khi con người đủ 16 tuổi, đã hình thành trọn vẹn nhân cách của mình, dù tốt hay xấu. Nhân cách và thế giới quan đó sẽ theo ta cả đời chỉ khi ta chủ động sửa chữa nó mới cập nhật lại. Nên ông Chúa của ta là hình ảnh của ba mẹ, của thầy cô, của người có ảnh hưởng đến ta đối xử với mình trong thời thơ ấu hay trong 1 biến cố đủ lớn để ảnh hưởng sâu sắc đến mình. Khi đó ta nghi ngờ tình thương yêu vô điều kiện của họ dù ta vẫn thương họ thì ta lại tìm thấy ông Chúa đó có uy quyền tương ứng và nghĩ ông Chúa đó cũng không yêu thương mình vô điều kiện. Khi ta thấy mọi người xung quanh đi ngược với điều mình được dạy (đạo đức, chân lý) và mình dần hoài nghi điều mình tin và làm theo điều đại đa số làm. Đó là lúc mình xa dần chân lý và làm mờ đi con người chân chính để thay bằng cái tôi/cái giống với tiêu chuẩn xã hội đặt để. Vài cú vấp ngã đủ đau để ta ngoi lên tìm lại cái chân tâm, con người nguyên thủy của mình.
Bạn đã bao lần tự hỏi: Mình đang vẽ một ông Chúa trong đầu mình như thế nào?
Ai cũng có một tôn giáo dù họ là người vô thần. Là cái điều họ tin, là nhân đức họ chọn để làm chủ mình. Khi tìm về với phẩm hạnh của bản thân, về cái ta tin ta thấy rằng ta đã nạp cho mình rất nhiều niềm tin sai lầm và nó làm cuộc sống mình sai lầm, vất vả theo. Có những niềm tin mình chủ động dung nạp hoặc tự động dung nạp. Chỉ khi ta chủ động xem xét thì nó mới hiển lộ. Ta soi từng niềm tin một dưới ánh sáng chân lý để điều chỉnh lại bản đồ đời mình. Nếu không ta cứ nghĩ mình đang về Thiên đàng mà chân đang đặt trên con lộ về Hoả ngục rồi.
Ảnh pinterest
Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2020
Chân đặt trọn vẹn ở hiện tại và mở lòng đón nhận!
Hãy nhìn 1 cái cây. Nó vững chãi và trong lành biết bao.
Chân cắm sâu vào đất, tán vươn dài đón nhận ánh sáng. Nó đón nhận trọn vẹn nguồn sống. Chợt tôi nhìn mình và tự hỏi: ta có chân đi trên mặt đất nhưng đã hiện hữu ở hiện tại? ta đã mở lòng thật sự đón nhận điều ta cầu nguyện chưa? ta đã xem ân sủng là nguồn sống cho mình chăng?
Cái cây còn dâng trọn cả đời nó cho đất trời, để trời đất nuôi dưỡng nó. Nó cắm sâu vững vàng mà đón nhận rồi trao ban, há ta là sinh vật có trí tuệ lại chứa đầy trong đầu sự lo lắng cơm-áo-gạo tiền, sợ quá khứ, ngại tương lai không bình yên được 1 phút giây. Cái ta đang ăn, đang mặc, đang đổ mồ hôi đã là nguồn sống của ta chưa mà sao ta vẫn thấy lòng mình chưa đủ đầy, chưa hân hoan.
Chính Chúa Giesu sau khi chữa cho người mù, người câm, Người đã nói: "Lòng tin của anh đã cứu chữa anh". Người sẵn sàng trao ân phúc nhưng ta có sẵn sàng đón nhận không thôi. Ta hy vọng, ta thu hút điều tốt lành nhưng chính ta cảm thấy mình không sẵn sàng, ta khước từ thì nó chẳng đến được.
Những điều ta cầu nguyện đã ở đây rồi, chỉ cần ta học cái cây kia: chân đặt trọn vẹn ở hiện tại và mở lòng đón nhận tất cả!
Ảnh internet
Thứ Năm, 17 tháng 12, 2020
Bạn chọn điều gì?
Ngày xưa đi học tin học, thầy giáo có nói 1 câu rằng: sức mạnh lớn nhất của máy tính là xử lý vòng lặp, con người thua máy tính ở điều đó. Lúc đó mình nghĩ trong đầu con người tạo ra vòng lặp mà!
- Thứ nhất: chấp nhận/đón nhận (bản thân và người khác luôn luôn) >> yêu thương >> nhận ân sủng của Thiên Chúa >> cảm tạ/ hành động đáp trả
- Thứ hai: phán xét (bản thân và người khác) >> đổ lỗi >> phản kháng >> gây tổn thương (bản thân mình và người khác) >> cảm thấy mình là nạn nhân
Bạn lựa chọn điều gì?
Ảnh piterest
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)