Mình không nghĩ chỉ là địa điểm địa lý, Galilea là điểm gặp gỡ đầu tiên của Chúa Giesu và các môn đệ. Lần gặp gỡ Phero ấy tin rằng Chúa giúp ông "đánh bắt" cũng nhiều như lần bắt được mẻ cá lớn ấy; Gioan, Giacobe thì mong được chỗ bên hữu, bên tả trong nước Người, họ còn không hiểu họ xin gì.. Không riêng gì 3 môn đệ thân tín này, các môn đồ khác cũng vậy, mỗi người có sự tế nhị riêng nhưng cái họ mong muốn vẫn là những thứ bên ngoài nên khi thầy họ gặp nạn thì tất cả họ như chim vỡ tổ. Họ hoảng sợ bỏ chạy không còn 1 ai ngoài Gioan đứng dưới thập giá, người chối thầy, người bỏ về quê, người thì sợ hãi trốn trong nhà đóng kín cửa, không một ai là không sa ngã khi chủ chiên bị đem đi..
Cha của con, mỗi khi con dành thời gian ở lại với Người thì Người mở lòng con, cho con những trí hiểu nó thôi thúc con phải viết nó ra. Những gì con viết ra đây sẽ khôn ngoan hơn những gì con đang cố gắng sống. Xin cho những yếu đuối của con, điều chưa chu toàn được không làm phiền lòng người anh em của con.
Thứ Hai, 5 tháng 4, 2021
Đến Galilea, đến Galilea? Tại sao là Galilea?
Ngay lúc đó Chúa Giesu phục sinh nhờ bà Maria Madalena truyền cho họ 1 thông điệp: đến Galilea.
Có phải chăng Người muốn họ quay lại gặp gỡ ban đầu, nơi mọi thứ lại mới mẻ, được xí xoá, được làm lại 1 lần nữa, được gỡ nút thắt trong tâm hồn. Toma hoài nghi thì được ơn tin tưởng, 2 môn đồ thất vọng trên đường Emmaus thì đã đi cùng với với Chúa 1 đoạn dài và chợt hiểu ra con đường của mình, tâm hồn Phero héo hon, đau khổ vì lần phạm lỗi với thầy thì được hồi sinh 1 lần nữa. Tại lần gặp gỡ này tâm hồn từng người được biến đổi mà họ hiểu đúng lại tư tưởng mà Chúa Giesu nói trước đây, những gì họ được mặc khải thì cao quý hơn những thứ phù phím như dân Irael vẫn nghĩ về Đấng Mesia trong tưởng tượng của họ. Tất cả họ được tái sinh 1 lần nữa tại Galile, tại lần gặp gỡ này, lần gặp gỡ của linh hồn của họ với Thiên Chúa.
Lần đầu tiên gặp gỡ Người không đảm bảo cho ta không phạm tội vì ta còn sự yếu đuối của mình, nhưng tội lúc này đã làm cho ta ý thức về đau khổ và sự ăn năn như thể ta là kẻ phản bội vậy (nếu ko gặp Người, không biết tình yêu Người với mình thì ta không ăn năn đâu). Và lần gặp gỡ sau là lần gặp của ân sủng khi linh hồn ta biết đi vào bên trong để tìm đến Thiên Chúa, muốn kết hợp, giao hoà lại với Người mặc dầu vẫn còn sự mặc cảm và cần sự dũng cảm để tự xoa dịu cho chính mình trước. Đó là lần họ bắt đầu nhận những ơn lành, được dạy dỗ, được ơn hiểu biết những sự cao trọng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét